Kết quả tìm kiếm cho "Những ký ức khó quên"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 636
Giữa nhịp sống ngày một đổi thay, vẫn có những hương vị bền bỉ đi cùng năm tháng, âm thầm neo lại trong ký ức người quê. Ở thôn Đại Ba, xã Vệ Giang (tỉnh Quảng Ngãi), quán ốc hút Hoa Sứ của bà Nguyễn Thị Thảo đã hơn 25 năm đỏ lửa, trở thành điểm hẹn quen thuộc của bao thế hệ thực khách.
Ở xã Định Hòa, Đại đức Trương Văn Tuấn - Phó Trụ trì chùa Tổng Quản lặng lẽ làm thiện nguyện. Từ vận động xây nhà tình thương, làm cầu nông thôn đến chăm lo hỗ trợ cuộc sống của người nghèo, đại đức trở thành điểm tựa nghĩa tình của đồng bào nơi đây.
Ở miền Tây xứ Thanh, mái nhà sàn không chỉ là nơi che mưa, che nắng mà còn là ký ức văn hóa, là “linh hồn” của mỗi bản làng. Giữ được mái nhà sàn cũng chính là giữ nền tảng cho du lịch cộng đồng phát triển bền vững trong dòng chảy hiện đại.
Từ bên hữu ngạn con sông Hậu, phường Long Xuyên xuống phà An Hòa sang phía tả ngạn, rồi chạy xe gắn máy tầm 30 phút về hướng Đông Bắc, Cù Lao Giêng (tỉnh An Giang) dần hiện ra. Xóm cồn hiền hòa được bao bọc bởi màu xanh của những tán xoài, tỏa hương thơm nồng nàn...
Trong dòng chảy hội nhập hôm nay, khi nhiều giá trị truyền thống đứng trước nguy cơ mai một, điện ảnh trở thành kênh “giữ lửa” văn hóa mạnh mẽ. Những bộ phim lấy bối cảnh ở Tuyên Quang - vùng đất vừa mang dấu ấn cách mạng, vừa ẩn chứa kho tàng văn hóa độc đáo của 22 dân tộc anh em đã làm sáng rõ một trong những giá trị bền vững nhất của người Việt: Nếp nhà.
7 rưỡi tối, sân Nhà Văn hoá tổ dân phố Kim Phú 22, phường Mỹ Lâm rộn rã tiếng nói cười. 40 thành viên Câu lạc bộ bảo tồn, gìn giữ văn hoá truyền thống dân tộc Tày ríu rít gọi nhau đến tập. Các cô, các chị không phải là thành viên câu lạc bộ đến xem, cổ vũ. Giữa lòng phố thị, tiếng Then của đồng bào Tày nơi đây vẫn được truyền lửa, tiếp nối như thế.
Theo đạo diễn Đặng Thái Huyền, việc chiếu "Mưa đỏ" trên truyền hình là một quyết định khá khó khăn của Điện ảnh Quân đôi.
Dưới những mái nhà sàn nép mình bên triền núi, nghề làm hương cổ truyền của người Nùng ở xã Thàng Tín vẫn lặng lẽ tồn tại và được truyền từ đời này sang đời khác. Từ việc vào rừng chọn nguyên liệu, nghiền vỏ cây, trộn bột hương đến se từng que hương mảnh mai - tất cả đều được thực hiện thủ công bằng đôi bàn tay khéo léo và sự kiên nhẫn của người thợ.
Tôi về quê khi trận lũ cuối mùa vừa rút, mang theo hơi lạnh mằn mặn của miền Trung. Con đường làng còn vương đất cát, những lùm cây ngã rạp như vừa trải qua trận thở dài của đất trời.
Biếu tặng lịch Tết từ lâu đã trở thành một nét văn hóa, vừa để tri ân, vừa gửi gắm lời chúc năm mới. Nhưng với không ít người, lịch được tặng được xếp lên nóc tủ, để rồi hết năm lại bỏ đi.
Từ những vùng đất từng ngập bùn mỗi mùa lũ, 2 xã Khánh Bình và Vĩnh Xương hôm nay đang chuyển mình mạnh mẽ. Giờ đây, bộ mặt nông thôn đổi thay, nhiều tuyến đường mới được mở, kinh tế biên mậu sôi động. Người dân đang từng bước đi tới một tương lai no ấm, vững bền.
Bên bờ sông Tiền, trong căn nhà khang trang được Nhà nước hỗ trợ xây dựng, bà Lê Tiến Hương - cán bộ lão thành cách mạng ở xã Vĩnh Xương nâng niu từng tấm ảnh cũ đã úa màu thời gian như những báu vật của một thời máu lửa. Giọng bà chậm rãi, chan chứa niềm tự hào: “Đất này không chỉ có phù sa sông Tiền mà còn có máu và ký ức của bao người nằm lại. Mỗi tấc đất đều in dấu chân người lính cách mạng”.